Đầu những năm 2000… Cả nhà bà Hiền chỉ có hai mẹ con, chồng bà Hiền mất sớm, để lại bà Hiền cùng với đứa con gái tên là Dung. Bà Hiền thì bệnh tật liên miên, và cũng vì cái bệnh của bà mà đứa con gái của bà bị một gã tài xế lấy mất trinh tiết.
– Bác ơi cho cháu quá giang đưa mẹ lên tỉnh. Mẹ con bệnh nặng lắm rồi ạ.
Sau khi để mẹ Dung nằm băng sau của ca bin, Dung đành ngồi băng trước với bác. Không biết bác nghĩ gì mà cứ nhìn Dung cười hoài. Dung chột dạ vô cùng.
– Cô bé có muốn tôi chạy nhanh không? – Dạ có lắm chứ ạ. – Vậy thì lấy dùm tôi gói thuốc đằng kia, tôi làm một hơi cho đỡ buồn ngủ là bay nhanh thôi.
Bấy giờ Dung mới để ý thấy xe chạy như xe bò, cứ lúc la lúc lắc. Người đàn ông ngồi sau vô lăng độ ngoài 40, thân hình kịch cỡm. Bất giác Dung rùng mình sợ hãi. Trong thâm tâm Dung muốn bác tăng tốc để Dung mẹ Dung kịp đến bệnh viện tỉnh.
– Bác làm ơn chạy nhanh dùm con… – Lấy dùm tôi hộp quẹt… – Ở đâu vậy bác?
– Đút vào sâu bên trong ấy!
Ông nói như ra lệnh. Dung sợ đến chết khiếp. Ông không mặc quần tà lỏn và quần lót! Những khám phá của Dung không làm cho Dung vui, mà trái lại. Tay Dung đã chạm vào mớ lông dày. Dung hoảng loạn. Càng sợ, tay Dung càng quờ quạng bên trong. Dung đã chạm vào dương vật của ông, nó đứng sừng sững như cây cột. Ổng thắng xe lại sau khi đã tấp hẳn vào lề. Ổng dùng tay mình giữ lấy bàn tay Dung. Ổng bắt Dung phải vuốt con cặc cho ổng. Dung định không làm theo, nhưng bàn tay như gọng kìm đã kẹp chặt tay Dung. Bất thình lình, ông choàng tay qua vai Dung, kéo Dung vào lòng. Trong ánh sáng lờ mờ, Dung thấy mẹ đang thở nặng nhọc, hai mắt nhắm nghiền.
– Chiều anh thì anh mới chạy nhanh để đưa hai mẹ con đi tỉnh chứ.